"Chiến tranh nay đã đi qua/ Dòng sông mãi nhớ mẹ già ngóng trông/ Nhớ con mòn mỏi bên dòng/ Hiền Lương còn đó nỗi lòng người đi..." Dòng thời gian và dòng đời đi qua, hồn người còn lại là những yêu thương và ước mơ. Những tâm tình ấy, người thơ Trần Hiền Hiền đã gửi gắm vào thơ. Đó là những hình ảnh quê hương, gia đình, người thương... thật vấn vương, ngọt dịu.
Hôm nay, ngondentho.online trân trọng giới thiệu chùm thơ của chị nhân mùa xuân đang tinh khiết thanh bình.
Chân dung nhà thơ Trần Hiền Hiền
PHIÊN GÁC ĐÊM
Trần Hiền Hiền
Những ngày sống ở Trường Sơn
Rừng xanh vọng tiếng gió vờn mây giăng
Trên tay ôm súng thăng bằng
Núi rừng bao phủ mây giăng ngang trời
Nhớ anh lòng dạ bồi hồi
Ngày ra tiền tuyến đêm ngồi gác canh
Trường Sơn đẹp tựa bức tranh
Đoàn quân tiến bước quân hành dọc ngang
Một hai em bước thẳng hàng
Dù có gian khổ chẳng màng đôi chân
Niềm vui nơi cánh rừng xanh
Võng đưa kĩu kịt nhớ anh thủa nào
Vinh quang đất nước tự hào
Làm nên lịch sử anh hùng xiết bao
Những ngày vui bước chiến hào
Mãi quen người lính thủa nào gian lao
Những đêm canh gác ngắm sao
Trăng soi bóng dáng in hình áo anh
Em về đơn vị cùng anh
Cánh rừng đồi núi dốc ghềnh thác buôn
Những ngày gió rét mưa tuôn
Dọc ngang đời lính lòng buồn nhớ quê
Hoàn thành nghĩa vụ con về
Thăm cha với mẹ, thăm quê hương mình.
XUÂN NHỚ MẸ
Chiến tranh nay đã đi qua
Dòng sông mãi nhớ mẹ già ngóng trông
Nhớ con mòn mỏi bên dòng
Hiền Lương còn đó nỗi lòng người đi...
Bóng chiều mặt nước xanh rì
Con đường còn đó người đi sao đành!
Giờ đây đất nước thanh bình
Còn đâu bóng mẹ con dành tình thương
Chiều nay nắng trải cuối đường
Về bên vỹ tuyến tình thương dạt dào
Dòng sông Bến Hải sóng trào
Dấu ấn lịch sử cao trào năm xưa
Về đây xuân thắm đong đưa
Về đây vọng tiếng gà trưa thủa nào
Mẹ hiền
Tóc điểm năm nao
Xuân về tết đến
Dạt dào tình thương.
XUÂN YÊU THƯƠNG
Em đến bên anh một chiều nắng nhạt
Gió Xuân về ru khúc nhạc bình yên
Trang thơ tình dịu ngọt giấc mơ tiên
Bỗng nghe thấy tim anh bao nhịp đập
Lòng thổn thức chất ngất ngàn ý thơ
Bởi gặp anh lần đầu còn bỡ ngỡ
Xúc động quá lời thơ không chảy được
Ta bên nhau bắc nhịp cầu Ô Thước
Rồi một mai trên đường đời xuôi ngược
Em nguyện thề xây mộng ước cùng anh
Trời vào Xuân trong xanh và ấm áp
Gió xuân về dào dạt bản tình ca
Vui xuân mới bên ngàn hoa sắc thắm
Làn môi hồng chan chứa mộng tình Xuân
Nghe xào xạc trong anh làn gió nhẹ
Đôi phiến lá đậu vào tóc em
Cay khóe mắt cơn gió thoảng sau rèm
Khi Xuân về thắm đượm bởi tình yêu.
T.H.H