Nhà thơ Hồng Phúc (Đặng Vĩnh Phúc) là Hội viên Hội VHNT Bình Định.
Đọc thơ Hồng Phúc, bạn đọc có được nhiều đề tài, biên độ ấy khá rộng; chính điều này đã nói lên tầm khái quát, hiểu biết và kinh nghiệm phong phú của người viết. Anh viết về sông núi; về quê hương; về người thương là mẹ, là cha, là bạn bè, là em bé (Hạnh phúc);... và đề tài về Em - nhân vật trữ tình, nàng thơ - chất tình yêu trong thơ là đằm thắm, quyến rũ, bịn rịn và níu giữ nhiều nhất...Trân trọng giới thiệu chùm thơ của anh.
Trời sinh người có đôi mắt
thích nhìn bóng mình trong gương
khi nhắm mục tiêu chuẩn xác
thế là lại thừa một con
***
Trời sinh người có hai tai
lắm khi bị nghe rõ phiền
tào lao tầm phào nhiều chuyện
vậy mà vẫn có người khen
***
Con người có một cái miệng
có kẻ nói nhiều khó nghe
họa và tật bệnh từ đó
thế mà tranh với hai tai
***
Con người có hai bàn tay
thế thường ngón ngắn ngón dài
cớ chi người đời luận mãi
so đo cao thấp chê bai
***
Trời sinh người có hai chân
mấy ai lại muốn đi lùi
tiến mãi đâu lường ngõ cụt
có lúc đành phải thối lui!
Em giận anh nên mắng anh một chốc
ngoài mặt thì giận nhưng lòng em lại rất thương
giận và thương ví như lòng ai đó
chỉ thoáng chốc thôi thì ta đã làm hòa
*
Chỉ vì anh muốn trải nghiệm đời
mang trái tim ra để ngoài sân
vô tư đến thế, khiến lòng em đau lắm
lưỡi dao vô hình tạo nên nghiệp chướng
cắt niềm tin, ứa máu tim em
*
Ai buông khúc hát, để em chạy theo cả đời
đâu kịp hốt lại những lời giận dữ
rưng nước mắt, anh lặng im không nói
vì thương nhau nên gìn giữ đời nhau
*
Nhờ khúc hát ru mà tình mình nồng ấm
ngoài sân kia gió lạnh thổi liên hồi
giận và thương đời này sâu sắc lắm
hạnh phúc chung đường chung lối mình ơi!
Tây Sơn 17/7/2024 - HP
Em về giặt lụa sông Côn
mà sao chưa thấy người thương đi về
trăng xưa vành vạnh câu thề
trăng nay bàng bạc sóng mê chập chờn
***
Em về giặt lụa sông Côn
vẳng nghe tiếng gọi đò còn đâu đây
cuốc kêu tìm bạn đêm ngày
tơ lòng giăng bến sầu đầy miên man!
***
Nước trong lồng dải sông Ngân
người xưa ơi chỉ một lần gặp sao?
ai đem tơ lụa giăng cầu
để lòng thương nhớ tím màu nhân gian!
***
Em về giặt lụa sông Côn
bến xưa tri kỷ hẹn còn ngày qua?
Trường Trầu dõi bóng thiết tha
trăm năm một giấc mơ hoa dưới trời!
Cha tặng con màu xanh
Con họa vào khung trời hy vọng ấy
Họa đường con đi với gam màu tươi nhất
Họa cả quê hương đất nước mình
Mẹ tặng con màu hồng
Ngọn lửa tình nồng nhất
Hồng của những trái tim
Tuần hoàn mãi bốn mùa tám tiết
Đất nở hoa cùng quả chín đu đưa
Con đón nhận từ hai phía
Màu tình yêu thủy chung
Màu thiêng liêng Tổ quốc
Âm dương tương sinh hiệp
Không thể nào thiếu từ máu thịt hồn con
H.P