Sáng mồng 3 tết Ất Tỵ, mình ngồi "thiền thơ" với tập "Cứ thế mà trôi" của nhà thơ Nguyễn Thiền Nghi. Xin trích bài thơ cùng tên của tập để kính giới thiệu với bạn bè; đồng thời cảm ơn từ trái tim đến người tặng sách. Trân quý và Happy new year mọi người!
CỨ THẾ MÀ TRÔI
Nguyễn Thiền Nghi
Rét xuân lại về
Thành Nội trùm chăn mưa bụi
Con đường Cửa Ngăn lên xanh bóng phượng
Choàng mưa em đạp xe ngang
Áo xưa về theo mấy cửa
Thành gách nâu thâm tựa cuộc tình
Mấy mươi năm không kết
Lại còn vương
Hai ta như chiếc phao buồn trôi nổi
Làm nhão nụ cười con nước sông Hương
Trời giêng hai như vừa tẩm rượu
Gọi rét về trên hai tay
Chở nhau đi khắp con đường tình trong trí nhớ
Rụng tiếng cười thương
Vẹt khắp lối về
Bỏ lại Huế giữa mùa xuân chưa cạn
Em ra đi
Phố nhặt rét về ngồi
Mưa cúi xuống môi người thâm tím
Không nụ hôn
Nên cắn xót môi mình
Vắng em
Biết về đâu
Khi góc nhìn nào cũng khuyết tật
Mưa lâm râm rét thấm tận lòng
Tình vẫn trôi như sông trầm lắng
Không một lời
Mà rối lòng hạnh phúc mùa tôi.
N.T.N
(Trích trong tập “Cứ thế mà trôi”