Nhà thơ Trần Văn Liêm
Nhà thơ, nhà giáo Trần Văn Liêm sinh sống và công tác ở Phong Điền. Thơ anh mang sắc thái hoán dụ và đa thể. Trân trọng giới thiệu chùm thơ sau:
Nhà thơ Trần Văn Liêm (người mặc áo vest)
GIÓ THUỲ DƯƠNG
Tôi xin em
Đừng như mây
Đừng như gió thùy dương
Thổi bay mất
Mùa hè
Đừng thổi tiếng ve trôi xuôi theo dòng Hương ra biển...
Tôi xin em
Đừng như gió ngày xưa
Thổi tan giấc mộng đầu
Đừng thổi tiếng lòng ngược sóng Tam giang
Bỏ lại khúc sông sâu Ô Lâu dùng dằng Bồn Phố
Rát mặt nắng quái
Rát mặt mưa mùa
Rát mặt Mẹ xứ sở khoác áo vàng ra cửa Khâu ngóng đợi bóng đò...
Xin em đừng bay
Ới mùi hương
Loài giả hạc đêm đêm cung tỏa chén trà bè bạn
Cô đặc tình nhau hạt muối lấm cát thì thầm
Cuối dòng đầu bãi
Nêm vào cho mặn mòi sông biển quê mẹ
Nêm cho long lanh ý niệm
Đồi núi quê cha...
Chiều tàn rơi trên non cao
Chiều vàng rơi lên ca dao
Rát mặt cơn giông chém ngang khuôn mặt ruộng đồng
Trạch Phổ rạp mùa thóc lép
Tiếng chim cu gáy giục giã nỗi buồn bài thơ
Lệch vần
Lệch điệu...
Tôi xin em đừng bay
Đừng bay
Ơi cách hạc thiêng neo gió thùy dương
Neo đậu chốn quê mùa đậm ngát hương trầm
Xin cho trăm năm dâng tràn tin yêu
Cho ngày mới rộn tiếng chim xanh và tiếng ve trong
RƯỢU KHUYA
Rượu khuya hãy rót thật đầy
uống cho cạn
những tháng ngày
không tên
chén tình đà đậm hơi em
say
vẫn nhớ
lối trăng quen tìm về
rượu khuya ngát chén hồn quê
cháy môi
một nụ hôn mê
lịm bờ
tĩnh mà vẫn cứ dại khờ
trước sân con bướm thức chờ hoa khai
rượu khuya ai uống
em say
ngó sao thấy biển
nhìn mây ngỡ hồ
rượu khuya nối cuộc tình cờ
chuyện xưa chưa cạn
đã
bất ngờ
bình minh...
DẤU YÊU
Em à... ôm chặt anh đi
Kìa mưa tít tắp có khi trĩu lòng
Ngoài đêm gió trắng phiêu bồng
Mù sông ai gọi rát đồng điêu linh
Em à... hôn chết môi xinh
Ngộp đêm dập nát cái tinh tướng tình
Màu hương hoài niệm bất minh
Sương reo buốt ngõ kệ kinh ngợp hồn
Mùa thu chim chạnh kêu buồn
Gầy teo sãi cánh chấu chuồn tha hương
Em à... nhung nhớ muôn phương
Ngược dòng thơ cũ tìm nguồn dấu yêu
T.V.L