Chùm thơ tháng 12...
Xuân đang chạm ngõ và lòng người vướng nhiều tơ vương. NGỌN ĐÈN THƠ trân trọng giới thiệu chùm thơ của các tác giả: Trường Thắng, Diệu Hạnh, Hoàng Giang và Từ Nguyễn.
Có thể câu thơ viết giữa chừng
Có thể tiết trời nắng hạ ngủ đông
Nhưng con chữ vẫn tuôn như dòng suối mát
Cho dù núi lửa đạp tan với muôn ngàn thử thách
Chẳng bao giờ vùi dập nỗi tấm lòng son
Thơ vẫn chảy theo đời bằng nhịp đập căng tròn
Bằng trái tim và mồ hôi nước mắt
Cho dù thể tự do hay gieo vần lục bát
Nhip thở bolero boston mãi ngân nga ca hát
Câu thơ bỏ quên rồi sẽ lên hương men ngát quanh mình
Và hãy tìm những quấn quýt chân tình
Như lục bình trôi bên những lục bình lẻ loi đơn chiếc
Kết thành ngàn hoa tim tím biếc yêu thương…
Tháng cuối năm tất bật lạ thường
Bất chợt nhớ
Tháng mười hai đến rồi đó em tề
Gót son Tôn Nữ hãy quay về
Cho anh thấy bình minh và nắng ấm
Mùa Đông dài lòng anh quá cô liêu…
Anh khao khát được nghe những lời yêu
Tình nồng cháy gói trong từng con chữ
Em ra đi tim anh buồn một nửa
Một nửa còn lại dằn vặt nhớ thương em…
Em xa anh câu thơ cũng ướt mèm
Ướt trang sách, nhạt nhòa mùa đông cũ
Em về đi cho đất trời thôi ủ rũ
Cho tình chúng mình
hửng nắng mùa xuân…
Rong rêu phủ kín ngàn thơ
Trầm tích lắng lại đôi bờ
Tam giang
Một thời góp gió mây ngàn
Bao đêm thao thức đuốc vàng
bãi hoang
Thắp lên giữa cõi đa mang
Gầm gào sóng vỗ
biển tràn lớp xô
Phận người sông biển nhấp nhô
Quê xưa cúi lạy hoang vu tạ tình
Bèo trôi Cửa Thuận lênh đênh
Ôm bao kỷ niệm tuổi mình ra đi
Biển dào dạt sóng ôm gì
Thương yêu bịn rịn thầm thì cỏ khâu
Kiêp người rồi chẳng bền lâu
Biển Đông hát nhịp điệu sầu duyên xưa
Mây trôi mây dạt hững hờ
Tôi nằm bờ cát thẩn thờ ru Xuân.
Mùa xuân này con cũng không về
Chắc cuộc đời đã định ra như thế
Những chông chênh từ bé thơ mất mẹ
Theo con hoài... Lạnh lắm những ngày xuân!
Đã bao năm nuôi nỗi nhớ âm thầm
Đã bao lần chạnh lòng con quạnh quẽ
Ở nơi ấy đông vui... có lẽ...
Nhiều lắm chỉ một người thoáng chút nhớ về con...
Mùa xuân này nghe nỗi buồn như bỗng nhiều hơn
Có một điều chỉ riêng con biết
Không thể sẻ chia, dù với hương linh người đã khuất
Hụt hẫng bước chân rồi, lạc lõng... cô đơn...
Giá mà con còn mẹ để dỗi hờn
Để kể lể cho lòng con vợi bớt
Để mãi được làm trẻ thơ hời hợt
Trong tình mẹ
Nhà thơ Hoàng Giang
Nhà thơ Diệu Hạnh
Nhà thơ Từ Nguyễn
Nhà thơ Trường Thắng